Sáng mai cuộc sống của tôi sẽ thay đổi đi chút ít. Thế nên tôi chọn cách tạo ra một cái gì đó mới, trước khi một cái gì đó sẽ tạo ra một tôi mới. Đó là điểm khởi đầu của cái blog này, nơi cách xa khuôn mặt xã giao facebook ra một chút. Tôi sẽ cố gắng chăm chút nó cẩn thận, để nâng niu một vài cảm xúc của mình, và dành cho mình. Để một ngày rỗi rãi, tôi sẽ nhìn lại cái gương thật cũ, ngắm nghía, ngẫm nghĩ và rung động lại những gì đã qua.
Như hôm nay tôi đi hết một dọc phố Hai Bà Trưng khi đồng hồ đã điểm chín rưỡi tối, để tìm một quán mì xào tim. Dù có nhìn thấy nỗi sợ mơ hồ của bóng tối, tôi vẫn đủ can đảm để thơ thẩn nghĩ về một cốc cà phê nâu ấm rồi tự cười.
Cái mơ mộng sẽ dẫn đi xa. Nhưng kế hoạch và quyết tâm sẽ kéo nó về gần.
Và tôi muốn có một căn phòng ở ban công tầng hai, nhìn ra hồ Gươm. Một căn phòng được sơn trắng, có cửa gỗ nâu thơm thuộc, tấm giường thấp lè tè, hai chiếc bàn máy tính, một tủ trang điểm, tủ quần áo, chiếc tivi và bộ loa trắng. Cùng một bình hoa oải hương luôn dậy mùi thương yêu mỗi sớm.
toi doi mai ko thay entry moi :(
Trả lờiXóa