"Về"

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

Hai mươi tư giờ

Tôi đã có những kết nối đặc biệt vào đầu giờ. Những cuồng dại mà bao lâu rồi gần ở vực quên mất. Bao vui thú và mê đắm của sức sống và tình cảm như dồn vào hết. Chứa cả hạnh phúc và ngậm ngùi, cả thúc giục và dịu dàng, cả lý trí và cảm xúc.

Gần cả ngày còn lại tệ. Tệ đến mức gần cuối ngày tôi nằm ì trên giường và chỉ muốn ngủ nốt cho trọn qua ngày. Nhưng thật may mắn quá vì những tiếng nhạc phát ra từ nhà hàng xóm.

Cũng nên ghi lại để nhỡ có quên. Sữa ngô nóng và những bản guitar youtube. Điều khiến giao thông ở vỉa hè và những cái búng tai. Và lại nơi ấy.


Tôi đặc biệt cảm thấy hạnh phúc khi được ngồi cạnh hai người, được nói chuyện cùng cả hai người và đi một đoạn đường về cùng cả hai người. Một niềm vui rất khó tả. Một niềm vui có thể gọi là hạnh phúc.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét